Lặng đứng nhìn mưa nhỏ giọt buồn hơn...
Đèn hắt hiu soi tỏa bóng cô đơn...
Đêm quạnh vắng nghe hồn đang tê dại
Này mưa ơi ! đến bao giờ mới tạnh
Để nắng về sưởi ấm nỗi cô đơn
Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn
Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thắm !
Người thương ơi ! anh đang làm gì đó
Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em
Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm
Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ!
Cho mắt Em thôi đọng giọt tủi hờn
Cho môi nhỏ đượm nụ cười tươi thắm !
Người thương ơi ! anh đang làm gì đó
Biết mưa buồn đang lạnh lắm hồn em
Nhìn mưa rơi tí tách giọt bên thềm
Buồn lắng đọng hồn em từng giọt nhớ!
Anh nhớ em giống như em vẫn nhớ?
Anh giật mình thổn thức khi không thấy em ở bên?
Anh hốt hoảng tìm em giữa dòng đời vội vã?
Anh vô tình gọi tên em trong cơn mơ giữa đêm?
Anh mong được nhìn thấy em dù chỉ trong giây phút?
Và có bao giờ,….
Có bao giờ? Anh Yêu Em??
Và có bao giờ,….
Có bao giờ? Anh Yêu Em??
0 comments:
Post a Comment