Thursday, June 6, 2013

Bến tình tuổi 30 (P.3)

Posted by babyturtleslovely at 9:07 PM 0 comments
Bến tình tuổi 30 (P.3)Nhật Lệ nhớ về người đàn ông cô đã từng trao trọn trái tim mình. Anh đẹp trai, tài giỏi, ân cần, chu đáo. Cô ngỡ tưởng mình là người hạnh phúc nhất thế gian... nhưng đến ngày người phụ nữ đó xuất hiện trước mặt cô. Cô đã không tin vào mắt mình. Cô đã bị phản bội. Phản bội một cách đau đớn khi kế hoạch chuẩn bị cho một đám cưới đã hoàn thành.

- Anh xin lỗi em. Cô ấy đã có bầu được bốn tháng. Anh không thể chối bỏ trách nhiệm của mình được. Mong em tha thứ.

Cô giáng một cái tát lên gương mặt người đàn ông cô đã từng yêu thương, tin tưởng. Cái tát lằn những vệt bỏng rát lên gương mặt anh và lằn rát vào trái tim cô. Những thề thốt yêu thương, gắn kết một đời, trong tích tắc, bay qua như một cơn gió thoảng. Bốn năm trôi qua, cô đã tha thứ cho anh, tha thứ cho những bồng bột trai trẻ nhưng cô lại không thể mở lối cho chính mình. Vết thương về một tình yêu bị phản bội trong cô vẫn chưa kín miệng. Cô sợ hãi, cô từ chối và hoang mang trong những bất trắc có thể xảy đến bất cứ lúc nào.

Bến tình 30 phần 2

Posted by babyturtleslovely at 9:05 PM 0 comments
Thang may  dừng, Nhật Lệ bước chân vào, khẽ cúi đầu thể hiện ý chào người đối diện. Người đàn ông trong đó đáp lại bằng một nụ cười:

- Trái đất thật là tròn.

Cô ngẩng cao đầu, bắt gặp gương mặt người quen đã sắc sảo đáp lại:

- Vì thế mới phải gặp lại những kẻ không ra gì!

Thang máy dừng. Hai người lên cùng tầng. Cô làm bộ xin mời:

- Lady first!

Gương mặt anh thoáng tối lại nhưng cũng rất nhanh, anh nghiêng mình, điềm đạm nở một nụ cười:

- Thank you!

Họ rẽ về hai hướng khác nhau, trong đầu cô bắt đầu tò mò về người đàn ông đó. Cô tự hỏi: “Người đàn ông này đến đây làm gì? Tại sao lúc nào gặp anh ta, mình cũng đều cảm thấy mất bình tĩnh thế này?”. Mất bình tĩnh vì một người đàn ông, cô cảm thấy tâm trạng mình có chút bực bội.

Ngập đầu trong đống tài liệu cho đến giữa trưa, cô mới cảm thấy rảnh rang hơn một chút. Cô nheo mắt nhìn ra phía cửa sổ. Mặt trời như một quả cầu lửa rừng rực thiêu đốt toàn thành phố. Nếu không phải phòng có điều hòa và lắp kính chắn sáng thì chắc ở cái tầng 11 này, tất cả đồ đạc đã nóng chảy ra hết rồi! Cô nới lỏng cổ áo sơ mi, tựa mình vào thành ghế, trong đầu xoay vòng với câu hỏi trưa nay ăn gì? Nắng nóng thế này, mọi đồ ăn thức uống đều không còn hấp dẫn nữa.

Nhật Lệ lơ đãng nhìn quanh. Nhưng cái nhìn của cô không thể lơ đãng thêm một chút nào nữa...

- Anh ấy thật quá nam tính, chỉ động tác uống cà phê đã đủ hút hồn rồi.

Một cô gái thốt lên, cả nhóm xì xầm bàn tán. Nhật Lệ bị đám đông đó thu hút. Cô tò mò đánh mắt về phía trung tâm của sự chú ý. Cô ngỡ ngàng. Chính là người đàn ông đó! Anh ta lịch lãm trong bộ vest đen. Dáng người cao lớn, thâm trầm, huyền bí. Gương mặt góc cạnh, đường nét rõ ràng. Rất đàn ông.

Nhận thấy dấu hiệu của sự quan tâm đến từ “sát thủ mặt lạnh”, Trang Nhung - cô bạn đồng nghiệp thân thiết nháy mắt.

-    Sếp mới đó, mày biết chưa. Đẹp trai hơn trên ảnh. Tao thấy cực kỳ phù hợp với mày. Bọn tao tìm hiểu rồi, vẫn còn chưa vợ. Mày thử xem.

Cô thấy lồng ngực mình như bị vỡ tung. Chẳng phải lúc rò rỉ hình ảnh về sếp mới, dù không cảm thấy dễ chịu lắm nhưng cô vẫn công nhận anh ta đẹp trai đó sao? Tại sao lúc gặp mặt ở thang máy, cô lại không nhận ra là anh ta chứ? Trước nay trí nhớ của cô đều không tệ thế mà!

Nhật Lệ giả vờ nhún vai điệu bộ không quan tâm. Cô với tay lấy cốc nước lọc trên bàn, nhấp một ngụm. Cô hi vọng cốc nước mát sẽ dịu đi những suy nghĩ rối rắm trong đầu, những cảm xúc trong lồng ngực. Có lẽ những bực dọc khi trông thấy người đàn ông đó đã làm trí não cô bị rối loạn.

Điện thoại bàn đổ chuông. Sếp mới yêu cầu cô đem tài liệu đến phòng. Cái giọng nam trầm ấy vừa lạ vừa quen, thật đáng ghét. Đúng là oan gia ngõ hẹp! Cô khẽ hít một hơi dài, ôm tập tài liệu sải bước về phía trước.

-     Mời vào!

-    Đây là tập tài liệu sếp yêu cầu.

Cô đặt chồng tài liệu xuống bàn. Ánh nhìn không rơi vào người đàn ông trước mặt mà rơi vào khoảng mông lung ở phía sau anh ta.

-    Sếp còn yêu cầu gì thêm nữa không ạ?

Bản thân cô cũng không ngờ mình lại to gan thốt ra với cấp trên bằng giọng điệu như vậy. Nhưng trong lòng cô như có điều gì đó hờn dỗi cần được dỡ bỏ. Với người đàn ông này, cô không cảm thấy sợ, chỉ thấy bực bội. Bực vì anh ta đã làm cô phải gồng mình lên hành xử như một con ngốc. Một bà cô ba mươi đang hành xử như một cô ngốc hai mươi! Thật quá mất mặt.
Bến tình tuổi 30 (P.2), Bạn trẻ - Cuộc sống, ben tinh tuoi 30, truyen dai ky, truyen hay, chuyen tinh yeu, tinh yeu gioi tre, hanh phuc, yeu thuong, ban tre, bao phu nu, bao gia dinh

Người đàn ông đó dừng bút, ngẩng đầu lên nhìn cô. Cái nhìn của anh xoáy sâu vào mắt cô, khiến những luồng khí đang chạy trong người cô xô lại với nhau, đẩy lên họng, dồn dập, hoang mang.

-    Cô Nhật Lệ này, bình thường giọng cô lúc nào cũng lạnh lùng như thế à?

-    Nếu sếp không có việc gì cần nữa, tôi xin phép.

Cô xoay người bước thật nhanh ra phía cửa. Nếu bước không nhanh, rất có thể cô sẽ tức chết vì người đàn ông kia mất!

Chiếc giầy cao gót của cô gõ dồn dập từng nhịp trên sàn nhà. Hình ảnh người đàn ông kia cứ ngoan cố mắc lại trong đầu cô dù cô đã cố gắng xua đuổi. Cô không muốn bị để ý, cô không muốn gây ấn tượng, không muốn người ta cười mình hành xử như một con ngốc... nhưng cô đã trót làm thế mất rồi.

- Sếp mới mời phòng chúng ta đi ăn trưa đó. Tuyệt vời không? Đúng là mình có mắt nhìn người mà.

- Kiểu gì buổi họp chiều nay chúng ta chẳng phải có quà lại mặt. - Nhật Lệ thờ ơ dập tắt niềm vui sướng của cô bạn đồng nghiệp.

- Ừ thì sếp mới đương nhiên phải có quà rồi. Nhưng, tớ nghe nói sếp không thích khoa trương ồn ào. Nếu sếp là người như thế thì sáng nay đã rùm beng lên rồi chứ chẳng phải đợi giới thiệu vào chiều nay.

Nhật Lệ ừ hừ một tiếng trong cổ họng tỏ vẻ không muốn tranh cãi thêm về vấn đề này. Cô bạn liếc nhìn Nhật Lệ đầy nghi hoặc:

- Cậu hình như không có cảm tình với sếp?

- Không, tớ bình thường, chỉ là thay đổi một chút nên tớ cảm thấy chưa quen thôi. Tớ mệt, mọi người cứ đi ăn đi nhé.

Nhật Lệ ngả người lên chiếc ghế xoay, nhắm mắt lại. Cô cần một chút yên bình dẫu lý do chỉ là giả tạo.

- Ừ, vậy bọn tớ đi. Đừng hối hận nhá cô nương.

Khi căn phòng chỉ còn lại mỗi mình, Nhật Lệ mới mở mắt. Có lẽ phụ nữ ba mươi chưa chồng khó tính và khó hiểu thật. Đến bản thân cô cũng chẳng hiểu nổi mình muốn gì.

Dạ dày quặn lại vì đói. Cô nhấc điện thoại gọi một suất cơm hộp cho mình. Có thể cố lắm cô mới nuốt được những thứ khô khốc ấy vào miệng trong một ngày nắng nóng thế này. Nhưng điều đó vẫn còn dễ chịu hơn là phải nhìn thấy gương mặt của anh ta. Lý trí của cô mách bảo rằng: Cô phải tránh ra anh ta ra. Anh ta là một người đàn ông nguy hiểm.

Nhưng trái tim cô thì lại không như thế. Nó cứ run rẩy khi đứng trước mặt anh và điều khiển ánh mắt cô tìm kiếm dáng hình anh. Càng gần anh, cô lại càng thấy anh là mẫu người đàn ông lý tưởng. Mọi công việc được anh giải quyết rất gọn gàng. Cách anh đối xử với nhân viên không thể chê trách được điểm nào – ngoại trừ cách mà anh vẫn thường đối xử với cô. Cô đã từng bao lần vỗ trán khi đang làm việc lại bất chợt nghĩ đến anh. Cô tự lẩm nhẩm mắng bản thân “Mình bị điên rồi” khi trái tim cứ lỗi nhịp nghĩ về anh. Nhưng rốt cuộc, cô vẫn không ngăn được ánh mắt mình kiếm tìm anh...

Nhật Lệ gục đầu xuống bàn làm việc. Những đêm trắng với kế hoạch, dự án mới khiến cô không còn được tỉnh táo. Thêm vào nữa là hình ảnh Đăng Huy cứ xoay vòng trong đầu cô khiến cô càng mỏi mệt. Cô nhận ra mình đã yêu anh – nhưng không có cách nào đến gần anh được. Cái suy nghĩ tự ti về một cô gái muộn chồng đã được cô gói ghém, bọc lót bằng cái vỏ tự tin phớt đời bên ngoài nay đã bị anh bóc trần. Với anh, một bà cô ba mươi đã chằng chịt những vết sẹo trong tim như cô hoàn toàn không xứng đáng. Và chẳng phải trong lần gặp gỡ trước, anh cũng đã thể hiện là không thích cô đó rồi sao? Cô bị dày vò trong những thổn thức về anh mà không biết ngỏ cùng ai. Cô đã ngàn vạn lần mắng mình ngu ngốc khi ba mươi tuổi lại bắt đầu yêu đơn phương. Nhưng cảm xúc của trái tim, cô chỉ có thể trốn tránh nó bằng hành động bên ngoài, chứ không thể điều chỉnh nó.

Có những đêm nằm mơ cô gọi tên anh, để rồi giật mình tỉnh giấc giữa đêm dài trống rỗng, một mình gặm nhấm những vết thương lòng cũ kỹ. Người ta nói cô kén cá chọn canh. Phải, cô kén cá chọn canh thật. Cô không thể yêu được những người đàn ông nhiều tiền nhưng tình cảm lại nông cạn. Cô cũng không thể yêu được những anh chàng yêu thương điên cuồng nhưng ngoài yêu ra lại chẳng làm được gì. Những cuộc mai mối không kết quả làm cô thấy chán nản. Có những lúc cô định buông xuôi, nhắm mắt đưa chân kết hôn với một người đàn ông nào đó. Nhưng rồi cuối cùng, cô cũng nhận thấy rằng, đó là điều độc ác. Độc ác với người đàn ông đó, độc ác với chính cô. Và rồi cô lại tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm của riêng mình. Cô cứ kiếm hoài một người đàn ông hòa hợp với cô - dù là một chút. Cô không cần cảm giác yêu đương cuồng nhiệt. Bây giờ, cô chỉ cần một chút cảm tình đủ để có thể chung sống với nhau.

Vậy mà khi trái tim cô mở ra, thì xúc cảm chỉ lại từ riêng một phía.


Wednesday, June 5, 2013

Trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau…

Posted by babyturtleslovely at 2:26 AM 0 comments
"Tay trong tay là tình còn ấm

Trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau… 1Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu..."

Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu, chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng buông tay và nhìn nhau như người lạ trên phố? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi, làm sao mà dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó?

Bến tình tuổi 30 (P.1)

Posted by babyturtleslovely at 2:17 AM 0 comments
Bến tình tuổi 30 (P.1)Nhật Lệ nhíu mày nhìn đống tài liệu trên bàn. Công việc càng lúc càng bận rộn. Cô thầm ước ao được quay trở lại những tháng ngày sinh viên vô tư lự với những đợt nghỉ hè dài ngày ngao du đây đó. Cô đã cảm thấy quá chán chường với những con số, những buổi họp hành liên miên, những thúc bách căng thẳng của cấp trên. Cô sắp ba mươi. Ba mươi tuổi, con người ta không còn trẻ trung, nhiệt tình tham công tiếc việc như thời mới hai năm nữa.

 

love forever! Copyright © 2011 Design by Ipietoon Blogger Template | web hosting